Đường về Miền Trung xa lắc xa lơ

Con ngác ngơ giữa hai bờ hư thực

Bên núi cheo leo bên bờ vực

Đâu là mảnh đất nghèo trong ký ức của con?


Dải đất Miền Trung nhỏ hẹp eo thon

Mưa với gió bào mòn từng lớp đất

Bãi cát mênh mông, mẹ gánh gồng nặng nhọc

Cha gù lưng lọc cọc đẩy xe thồ


Mảnh đất Miền Trung dầu dãi nắng mưa

Những xóm nhỏ xác xơ người lam lũ

Đêm thao thức ầu ơ không dám ngủ

Quạt đuổi gió lào canh giấc ngủ con thơ


Đường về Miền Trung như thực như mơ

Biển biếc uốn cong phủ mờ chân núi

Dưới sóng bạc đầu trên mây vờn sương khói

Giữa lưng chừng cây cối bạt ngàn xanh


Đường về Miền Trung, khúc khuỷu, gập ghềnh

Cát nhấp nhô quằn mình lăn trong gió

Ngoài biển xa ánh đèn heo hắt đỏ

Sáng mai về khoang cá đầy, vơi?


Đường về Miền Trung đồi gối lưng đồi

Núi nối đuôi nhau kéo dài xa mãi

Vắt vẻo sườn non mây dừng chân nghỉ lại

Róc rách lưng đồi suối hát gọi lòng ai?


Dải đất Miền Trung sợi chỉ kéo dài

Dẻo dai néo hai miền Nam – Bắc

Một thời đạn bom, quân thù chia cắt

Thắt sợi chỉ dài chia đất nước làm hai


Ai về Miền Trung nắng lỡ táp bờ vai

Mi mắt bụi cài cũng xin đừng ái ngại

Trong suốt đường đời con ước một lần quay trở lại

Đi hết chiều dài Miền Trung xa xôi !

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Top