Xứ Nghệ 
Xứ Nghệ 

Chập chờn ngủ vẫn nhận ra xứ Nghệ
Tiếng xe lăn khó nhọc dọc miền đồi
Trong hơi gió nghe mặn mòi muối biển
Bụi con đường đất đỏ, thấm mồ hôi

Nơi cây cỏ cũng cỗi cằn, khắc khổ
Tựa vai vào vách núi đỡ thiên tai
Mặt gió nóng,lưng đã là bão lụt
Cơm độn khoai đắp đổi tháng năm dài

Tiếng mộc mạc nhận ra người xứ Nghệ
Đi muôn nơi, giọng nói vẫn quê nhà
Bền chí lớn, chịu nhọc nhằn lam lũ
Trên đất nghèo mơ sải cánh bay xa

Sống tằn tiện, chắt chiu từng hạt muối
Cần hy sinh, hiến hết cả gia tài
Người xứ Nghệ rạch ròi yêu với ghét
Đã hứa rồi, chẳng một chút đơn sai

Đi tìm nhận đồng hương trên đất khách
Cứ ngỡ như gặp bạn cũ lâu ngày
Một bát gạo cũng sẵn lòng san sẻ
Chim thêm đàn, tay nối những bàn tay

Thật kỳ lạ, mảnh đất cằn xứ Nghệ
Mỗi cổng làng thành trang sử biên niên
Nơi đòn gánh gồng hai đầu đất nước
Nơi sinh ra những hào kiệt, thánh hiền.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Top