Quê Hương ơi!
Mới bựa nớ thôi, con đưng trèo cơn phượng
Trửa trưa hè, quân nớ nhởi vị con
Rứa mà bựa ni, con đạ gần ba chục
Tự nhiên giựt mình, răng chộ nhớ a ri.
Con đi ngái, trửa dòng đời con bước
Có bóng quê hương, soi mát nhựng con đàng
Cầu thực tha phương, mong đổi đời sung sướng
Nhưng bi dừ, thèm lắm, nác sông quê.
Răng nấy chục năm, quê ta cò lẹ khác
Nhưng chắc cấy là, vẫn nhút, vẫn nác tương
Vẫn đồng ló, lạc soi, như ngày nớ
Vẫn thoáng nụ cười, chất phác, quý a răng.
Con nhớ bụi tre, túi về gió rít
Con nhớ cơn bàng, con trốn mẹ, bẻ ăn
Con nhớ a răng, bựa mô nhà nấu nác
Con chạy quanh làng, ơi bác, uống chè xanh!!
Chộ nớ thiêng liêng, ôi Đô Lương đất thánh
Cụng nuôi con, khôn lớn được như dừ
Cấy trốc con, dừ ngạ màu sơn cước
Lị muốn được về với thuở cợi lưng tru.
Cho đến bựa ni, đời con, dừng lăn lộn
Con lị muốn được về khi đưng nhỏ, quê ơi
Con muốn đánh găng, xoay tròn như gụ
Con muốn đầm mình, trửa dòng nác, sông quê!
Trửa trưa hè, quân nớ nhởi vị con
Rứa mà bựa ni, con đạ gần ba chục
Tự nhiên giựt mình, răng chộ nhớ a ri.
Con đi ngái, trửa dòng đời con bước
Có bóng quê hương, soi mát nhựng con đàng
Cầu thực tha phương, mong đổi đời sung sướng
Nhưng bi dừ, thèm lắm, nác sông quê.
Răng nấy chục năm, quê ta cò lẹ khác
Nhưng chắc cấy là, vẫn nhút, vẫn nác tương
Vẫn đồng ló, lạc soi, như ngày nớ
Vẫn thoáng nụ cười, chất phác, quý a răng.
Con nhớ bụi tre, túi về gió rít
Con nhớ cơn bàng, con trốn mẹ, bẻ ăn
Con nhớ a răng, bựa mô nhà nấu nác
Con chạy quanh làng, ơi bác, uống chè xanh!!
Chộ nớ thiêng liêng, ôi Đô Lương đất thánh
Cụng nuôi con, khôn lớn được như dừ
Cấy trốc con, dừ ngạ màu sơn cước
Lị muốn được về với thuở cợi lưng tru.
Cho đến bựa ni, đời con, dừng lăn lộn
Con lị muốn được về khi đưng nhỏ, quê ơi
Con muốn đánh găng, xoay tròn như gụ
Con muốn đầm mình, trửa dòng nác, sông quê!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét