Sinh ra ở Xư Nghệ
Tiếng địa linh nhân kiệt đã bao đời
Quê của con tiếng không giống nhiều nơi
Không mượt mà chẳng dịu dàng đằm thắm
Nhưng dân quê ân tình sâu nghĩa nặng
Có dỗi hờn trong câu Ví giận thương
Con tự hào khi cất tiếng quê hương
Mô răng rứa dù là không ai hiểu
Tình yêu quê dẫu ngàn vàng bạc triệu
Chẳng đổi được lòng nghĩa mãi thủy chung
Yêu 37 yêu xứ Nghệ vô cùng
Mẹ quê hương xin đợi ngày trở lại
...
Đây là một bài thơ nói về nội liềm của một người con xa quê hương nhưng trong long luôn hương về quê hương.
Nguồn facebook/choa37
0 nhận xét:
Đăng nhận xét