Về Xứ Nghệ quê em |
Em về Xứ Nghệ anh theo không
Mít mùa này trên cành xanh trái,
Kiếm miếng mo cau, vài tàu lá chuối,
Giò* nhút rộm vàng chua mặn bờ môi
Về bây giờ, mùa gặt anh ơi !
Đầu làng đã nghe mùi cơm mới,
Vại cà trường ngoài sân giờ mặn muối,
Con cá rô đồng trên bếp sậm màu tương.
Trộ mưa rào trút xuống dòng sông,
Nghe bờ cát lao xao mùa hến nổi,
Bát canh tập tàng trên mươn nóng hổi,
Rặng mướp hoa vàng bướm đậu đông vui.
Biển mùa này cánh buồm dong khơi,
Con nục nướng phây mình thơm phức,
Đi chợ làng mua “bún-giá-cá-ruốc”,
Đã ăn rồi, khó quên lắm mình ơi.
Mùa tháng năm, vàng nắng lưng đồi,
Chè sậm lá, đọi nước xanh ngây ngất,
Kẹo cu đơ nhà ai dòn rưng rức,
Ngọt giọng đò đưa “muối mặn cay gừng”.
Em về Xứ Nghệ, anh theo không ?
Dưới bờ tre có mương nước chảy,
Cha để sẵn cái ống bương ở đấy,
Bẫy con lươn vàng cho mẹ nấu bung.
Chúng mình về quê ngoại nhé anh,
Khoai bây giờ khô dòn lắm đó,
Nồi khoai xéo, chỉ quê mình mới có,
Vị ngọt bùi nhắc nhủ thuỷ chung thêm.
Tháng năm về, xanh biếc dòng Lam,
Dùng dằng bóng đò xưa bến đợi,
Nửa vầng trăng, nửa câu ca thương gửi,
Nửa em về, nửa anh có về theo
0 nhận xét:
Đăng nhận xét